Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Đại Lão Huyền Học Xuống Núi Khuấy Động Cả Thế Giới

Chương 244



Mắt trận 2
Cha Triệu bước tới đỡ Triệu Hoà Cẩn, thuận đó nhìn sang. Một giây tiếp theo, ông ta nhanh chóng chặn Triệu phu nhân lại ở sau lưng: “Bà xã, em đừng nhìn, buổi tối dễ gặp ác mộng.”
Triệu phu nhân do dự một lúc, thấy sắc mặt cha Triệu rất khó coi liền gật đầu, im lặng nhìn về phía khác.
Cha Triệu trấn an Triệu Hoà Cẩn rồi bước tới bên cạnh Tô Cẩm.
“Tô quán chủ, đây là…”
Ánh mắt Tô Cẩm lạnh lùng nhìn đồ án phía trên.
Đồ án có màu đỏ tươi, rõ ràng là dùng máu tươi vẽ thành, hơn nữa còn là máu tươi của không ít kẻ ác trộn lại với nhau.
Có thể nói là tụ tập không ít lệ khí, lại được bổ sung thêm trận pháp và bùa chú, chỉ bằng hai chữ ác độc sao có thể đủ để hình dung?
Tô Cẩm nói thẳng: “Giải quyết hết mấy thứ này là không sao nữa rồi.”
Dứt lời, cha Triệu có vẻ như còn muốn bước tới nhìn thêm một chút.
Tô Cẩm ngăn ông ta lại nhắc nhở: “Đừng lại gần như vậy, lá bùa vẽ bằng cấm thuật trên này không phải là thứ tốt đâu, người bình thường liếc mắt nhìn sẽ thấy khó chịu, tốt nhất là đừng nên tới đó.”
Nghe vậy, cha Triệu gật đầu, lùi lại hai bước.
Chẳng trách ông ta cả thấy khó chịu ngay khi đồ án phía trên vừa lộ ra…
Nguyên Cảnh thì bạo dạn hơn, nhìn lại thêm lần nữa. Mặc dù cảm thấy không thoải mái lắm nhưng cũng không thèm để ý, đây là cơ hội tốt để học hỏi. Mãi đến khi Tô Cẩm nhìn về phía anh thì anh mới lùi lại mấy bước, dời ánh mắt sang chỗ khác, không tiếp tục nhìn chằm chằm đồ án phía trên nữa.
Tô Cẩm lấy ra mấy lá bùa Trấn Tà đã chuẩn bị sẵn trước đó, hai ngón tay cô vừa điểm ra liền giống như mang theo một luồng gió, lá bùa trong tay cô nhanh chóng rơi vào chính giữa đồ án kia.
Trong chớp mắt khi lá bùa rơi xuống.
Chỉ thấy xung quanh đồ án lập tức bắt đầu dâng lên tầng tầng hắc khí, đây là từ rất nhiều oán khí huyễn hoá mà thành. Số hắc khí này bốc lên giống như sương mù, mơ hồ trong đó còn có mấy tiếng xèo xèo khe khẽ.
Trong nghĩa trang yên tĩnh, tất cả mọi người đều nghe được âm thanh nhỏ bé đó.
Triệu phu nhân run rẩy, bà ấy không biết xảy ra chuyện gì nhưng sau khi nghe thấy âm thanh này, không hiểu sao bà ấy cảm thấy sợ hãi.
Cha Triệu vòng tay ôm bà ấy, trấn an: “Đừng sợ, có Tô quán chủ ở đây rồi.”
Triệu Hoà Cẩn bị bỏ qua: “…” Thật ra con cũng cần được an ủi.
Khúc dạo ngắn ở nơi này, Tô Cẩm tuyệt không để ý tới.
Ánh mắt cô nhìn chằm chằm vào những hắc khí kia.
Rất nhanh, hắc khí giống như bị thiêu đốt, bọn chúng bắt đầu không an phận chạy tán loạn bốn phía, ý đồ trốn thoát.
Khoé môi Tô Cẩm nhếch lên, lại ném ra một lá bùa gom hết toàn bộ hắc khí vào bên dưới lá bùa, kim quang nhàn nhạt hoá thành từng tia sáng nhỏ bé, giống như những sợi tơ vàng tuôn ra từ lá bùa phía trên, sau đó giống như thể chỗ nào cũng có, tiêu diệt toàn bộ hắc khí.
Hắc khí không chịu nổi một kích này, kim quang nhanh chóng giành được thắng lợi.
Dưới ánh sáng vàng, toàn bộ hắc khí tan thành mây khói và hoàn toàn biến mất.
Tô Cẩm hài lòng bước tới một bước, đồ án trên mặt quan tài cũng bắt đầu dần dần mờ đi.
Rất nhanh, đồ án phía trên đã hoàn toàn biến mất.
Trên mặt Sở Lâm lập tức hiện lên ý cười: “Sư phụ, vậy là giải quyết xong rồi phải không?”
Tô Cẩm lắc đầu: “Còn thiếu một bước nữa.”
Vẫn còn trận pháp chưa giải quyết.
Có điều trận pháp chẳng phải việc khó gì, chuyện này đối với cô mà nói có thể giải quyết rất dễ dàng.
Nói xong, Tô Cẩm liền đi một vòng quanh nghĩa trang.
Một lúc sau, Tô Cẩm chậc một tiếng: “Đối phương cũng rất có đầu óc đấy, biết đổi mắt trận qua chỗ khác nữa.”Lục Gia chạy tới đưa tiền 1
Nguyên Cảnh nghe cô nói xong lập tức ý thức được có gì đó không ổn: “Vậy mắt trận đó ở chỗ nào?”
Tô Cẩm thấy anh lo lắng như vậy liền mỉm cười trấn an: “Yên tâm, cho dù đối phương thông minh nhưng cũng không quá thông minh lắm đâu.”
“Mặc dù mắt trận không ở chỗ mộ tổ nhưng vẫn đang nằm bên trong nghĩa trang Triệu gia.” Tô Cẩm khẳng định cực kỳ chắc chắn.
Sở Lâm chớp mắt, tâm tình phức tạp đi tới bên cạnh Tô Cẩm: “Sư phụ, chẳng lẽ còn phải đi đào mộ nữa à?” Tuy nhiên, hình như cũng chẳng có gì to tát cả, vừa vặn không có kinh nghiệm, coi như đang tích lũy kinh nghiệm đi!
Tô Cẩm không đâm thủng tâm tư Sở Lâm, chỉ nói: “Không cần đào mộ nữa.”
Cô đi tới một chỗ đất trống, bình tĩnh nói: “Mắt trận ở ngay chỗ này.”
Đối phương thật sự rất xảo quyệt, đặt mắt trận ở một chỗ tầm thường nhất. Bình thường người Huyền Môn đều sẽ cho rằng mắt trận vẫn còn ở trong mộ tổ, nhưng thực ra đã nằm ngay dưới chân bọn họ rồi.
Tô Cẩm ra hiệu cho đám người Sở Lâm tránh ra. Trận pháp lần này cũng gần giống với Tứ Sát trận, cách phá trận cũng chỉ hơi khác một chút so với lần trước, bọn họ không cần đào mấy thứ dưới đất lên.
Cô trực tiếp ném ra bốn lá bùa, lần lượt bay về bốn phía.
Sau đó Tô Cẩm lại dùng một lá bùa khác trấn áp ở ngay phía trên mắt trận.
Vào lúc bốn phía đồng thời phát ra ánh sáng vàng rồi hội tụ lại với nhau ở mắt trận, tạo thành một luồng ánh sáng vàng rực.
Khi luồng sáng kia chiếu xuống, một màn sương đen trộn lẫn tà khí tuôn ra từ mắt trận kia.
Mà khi màn sương đen xuất hiện còn có thêm một khối khổng lồ trong đó, mơ hồ giống như hình người.
Tô Cẩm mím môi, không hề có chút do dự nào, trực tiếp ném ra một lá bùa Thiên Lôi. Mặc kệ nó là cái quái gì, dưới sự oanh tạc và uy áp của bùa Thiên Lôi, tất cả đều sẽ hóa thành hư không!
Mấy phút sau.
Tâm tình Tô Cẩm không quá vui vẻ nhìn vị trí có giấu mắt trận.
Chuyện này giải quyết thì đã giải quyết rồi, chỉ là…uy lực bùa Thiên Lôi quá cường đại dẫn đến mảnh đất trống kia bị đào ra một hố sâu.
Tô Cẩm ngượng ngùng nhìn về phía cha Triệu.
“Triệu tiên sinh, vấn đề của nhà ông đã được giải quyết rồi…”
Cha Triệu: “!!!”
“Tô quán chủ, ý của cô là tất cả mọi chuyện…đã giải quyết xong rồi sao?” Ông ta thêm mấy từ mấu chốt.
Tô Cẩm mỉm cười nói: “Đúng vậy, đã giải quyết xong hết rồi, nhưng bây giờ vẫn còn một vấn đề rất rất nhỏ…” Tô Cẩm vừa nói vừa dùng ngón tay ra hiệu.
Trong lòng cha Triệu khẽ giật mình, run rẩy hỏi: “Vấn đề nhỏ là gì?” Cha Triệu không khỏi sợ hãi.
Tô Cẩm chỉ vào cái hố sâu kia: “Thật xin lỗi, tôi không khống chế được sức lực của mình…Lát nữa tôi sẽ bảo Sở Lâm lấp chỗ này lại, cố gắng hết sức khôi phục lại trạng thái ban đầu.”
Cha Triệu nhìn cái hố sâu kia, không thèm để ý khoát tay: “Không sao không sao, Tô quán chủ đừng lo, không phải chỉ là một cái hố thôi sao? Để chúng tôi tự làm là được rồi, không cần làm phiền Sở đạo trưởng đâu. Mà Tô quán chủ vì chuyện của chúng tôi mà bôn ba khắp nơi mệt mỏi rồi, đã khiến Triệu gia chúng tôi phải mang ơn rồi…”
Cha Triệu đứng đó bla bla nói một tràng cảm ơn.
Ngay cả Triệu phu nhân và Triệu Hoa Cẩn cũng chạy tới tâng bốc nịnh nọt đủ kiểu.
Sở Lâm không nhịn được khẽ nói thầm: “Mồm mép còn lợi hại hơn cả tôi nữa…” Đã sắp khen sư phụ anh ta lên đến tận trời rồi!
Chậc, hy vọng sư phụ có thể giữ được tỉnh táo, tuyệt đối không thể bởi vì bọn họ nói mấy lời dễ nghe mà giảm giá cho bọn họ.
Làm việc vất vả lâu như vậy, thù lao thật sự rất quan trọng! Đều là tiền mồ hôi nước mắt của sư phụ!
Một lát sau.
Tô Cẩm nghiêm túc đàng hoàng ngăn người Triệu gia đang thổi phồng nịnh nọt.
“Triệu tiên sinh, cho dù ông có nói thế nào thì tôi nhất định phải lấp cái hố trên mặt đất này cho mọi người! Đây chính là thái độ phục vụ của Huyền Thanh quán chúng tôi!”
Thái độ nhất định phải tốt, dịch vụ hậu mãi nhất định phải cố gắng hết sức!
Có như vậy mới không cho bọn họ thừa cơ lợi dụng! Giảm giá thu ít tiền sao? Chuyện đó là không thể nào!
Nói bao nhiêu thì phải lấy bấy nhiêu! Có thể không thu nhiều, nhưng nhất định không được thu thiếu!

Chương trước Chương tiếp
Loading...