Đại Lão Huyền Học Xuống Núi Khuấy Động Cả Thế Giới
Chương 234
Ninh tam phu nhân mơ hồ có chút sụp đổ, bà ấy vốn cho là mình đã khống chế được cảm xúc, nhưng giờ phút này, bà ấy đột nhiên phát hiện, người bên gối mình nhiều năm qua, cũng rất lạ lẫm.
Ninh Kiến Uyên luống cuống muốn giải thích, lại không biết mình nên giải thích như thế nào.
“Tôi, tôi… Chuyện cha tôi đã làm, tôi thật sự không biết… Tôi chỉ biết là ông ấy có việc giấu tôi, xưa nay ông ấy không nói cho tôi biết.”
Ninh Kiến Uyên không dám nhìn vào mắt bà ấy, bản thân mình cũng là vẻ mặt hoảng hốt.
Ninh tam phu nhân cười lạnh một tiếng: “Ông nói láo, nói láo như này, chính ông tin được không? Lúc ông nói thậm chí không dám nhìn vào tôi… Ninh Kiến Uyên, tôi hối hận rồi…”
Hối hận vì đã gả cho ông ta, hối hận vì cuốn vào trong vòng xoáy này của Ninh gia.
Ninh Kiến Uyên cũng có chút khổ sở: “Ngọc Kha, bà đừng như vậy, cho dù xảy ra chuyện gì, chúng ta đều có thể cùng nhau đối mặt, huống chi, con gái của chúng ta không phải đang rất tốt sao? Bà chính là bị tên lừa đảo kia hù dọa.”
Ninh tam phu nhân hất ông ta ra, quay người trở về phòng, động tác dứt khoát nhốt Ninh Kiến Uyên ở ngoài cửa.
Bà ấy đi đến trước giường con gái, cẩn thận nhìn sang con gái đang say ngủ.
Bây giờ, bà ấy chỉ hy vọng có thể ở bên con gái nhiều một chút.
Ninh Kiến Uyên đứng ở ngoài cửa trong chốc lát, mấy phút sau, điện thoại di động của ông ta vang lên, nói là ông cụ tỉnh rồi, ông ta không do dự, vội vã đi đến bệnh viện.
Vừa vặn ông ta có rất nhiều chuyện, muốn hỏi cha mình một chút!
…
Đêm nay.
Ninh gia có thể nói là phong ba không ngừng.
Sau khi Ninh Kiến Uyên đến bệnh viện, làm ầm ĩ với ông cụ ở trong phòng bệnh một trận.
Sau đó ông cụ lại bị tức bất tỉnh, lại vào phòng cấp cứu một lần nữa.
Mà Ninh Kiến Uyên, ngồi trong hành lang bệnh viện, sắc mặt tái nhợt, cả người hồn xiêu phách lạc.
Trước đây ít năm, ông ta quả thực không biết Ninh gia có vấn đề, nhưng Ninh gia dần dần nổi lên, sau khi dùng tốc độ quỷ dị trở thành một trong tứ đại thế gia, Ninh Kiến Uyên cảm thấy là lạ.
Có một vài chuyện làm ăn, giống như là miếng bánh từ trên trời rớt xuống, cho dù là hợp tác gì, đều vô cùng thuận lợi.
Thậm chí chuyện làm ăn người khác tranh bể đầu, cũng có thể không cần tốn nhiều sức rơi vào Ninh gia, ngay cả đối thủ một mất một còn của nhà mình, có khi cũng sẽ xuất hiện các loại vấn đề, ban đầu ông ta còn nhắc vài câu đến chuyện này với phu nhân nhà mình.
Về sau, ông ta không còn dám đề cập nữa.
Bởi vì ông ta có thể cảm giác được Ninh gia phát triển rất là lạ, mà phần thuận lợi này, ông ta cũng đoán được có liên quan đến cha mình.
Ông ta thử thăm dò tin tức, thử điều tra mối quan hệ của cha mình, nhưng đều không tìm ra manh mối.
Mãi đến sau này, ông ta phát hiện mỗi tháng Ninh gia đều có một khoản chi tiêu rất lớn, dòng chảy của tiền tài không rõ, nhưng thời gian lại hết sức cố định.
Lúc ông ta đến hỏi cha, cũng không thể nhận được đáp án cụ thể, chỉ bảo ông ta không được quản, không được phép nhúng tay…
Thái độ của cha quá quỷ dị, đáng tiếc, cho dù ông ta thăm dò kiểu gì, cũng không tìm ra manh mối.
Cha giữ kín như bưng, lại càng vô cùng cẩn thận, không để lại một chút dấu vết, chuyện này khiến ông ta mơ hồ đoán được… chuyện mà cha đã làm không phải chuyện gì tốt.
Mãi cho đến khi Mộc gia xảy ra chuyện, ông ta phát hiện tiền tài của Mộc gia từng chuyển qua tài khoản của Ninh gia một lần… Lúc đó mới ý thức tới, phía sau cha khả năng có chân tướng càng đáng sợ hơn.
Làm con trai, ông ta lựa chọn im lặng, lựa chọn giả bộ như cái gì cũng không biết.
Mà bây giờ…
Cha lại nói cho ông ta biết, báo ứng sắp tới rồi.
Ninh Kiến Uyên đau khổ che mặt mình, câu nói kia giống như một ma chú, vẫn luôn vang vọng trong tai ông ta.
Nếu như trước đó lúc ông ta phát hiện ra sự kỳ lạ, thái độ kiên quyết hơn một chút, có khi nào cũng không tới mức độ này hay không?