Đại Lão Huyền Học Xuống Núi Khuấy Động Cả Thế Giới
Chương 233
Ninh Tam tiên sinh bị thái độ của phu nhân nhà mình khiến cho kinh ngạc một chút, phu nhân từ trước đến nay dịu dàng, đêm nay thái độ lại vô cùng khác lạ.
Ngay cả ông ta muốn chất vấn, cũng không thể lập tức hỏi ra.
Mãi cho đến khi Ninh tam phu nhân không nhịn được gọi ông ta một tiếng: “Ninh Kiến Uyên? Không có việc gì thì đừng lãng phí thời gian của tôi.”
Nghe vậy, Ninh Kiến Uyên lấy lại tinh thần.
Sắc mặt ông ta không quá vui vẻ nhìn sang bà ấy: “Phu nhân, rốt cuộc bà đã nói gì với cha? Ông ấy đang ở bệnh viện đến bây giờ cũng vẫn chưa tỉnh…”
Người làm của Ninh gia nói là phu nhân và ông cụ nói mấy câu, sau đó ông cụ ngã bất tỉnh, về phần thảo luận chuyện gì, người làm cũng không biết.
Hiện tại biết tình hình cụ thể, chỉ có bà ấy, ông ta ở trong bệnh viện trong chốc lát, rồi vội vã chạy về.
Ninh tam phu nhân nghe thấy Ninh Kiến Uyên hỏi chuyện của ông cụ, vẻ mặt lạnh lùng trong nháy mắt phủ lên sự châm chọc.
“Ông ta giống như trước đây, thảo luận chuyện con nối dõi với tôi, chỉ có điều lần này, tôi hỏi ông ta một câu, có từng nghe nói đến báo ứng hay chưa? Sau đó… ông ta ngã bất tỉnh.”
Bà ấy bình tĩnh nói lại tình hình một lần, đột nhiên, bà ấy quay về phía Ninh Kiến Uyên cười quỷ dị: “Ông nói xem, sức khoẻ của cha luôn luôn rất tốt, làm sao tôi vừa nhắc tới báo ứng, ông ta đã hoảng sợ thành như thế chứ?”
Ninh Kiến Uyên lảo đảo một chút, suýt nữa ngã sấp xuống.
Ông ta vô ý thức vịn vào khung cửa, thần sắc ở đáy mắt biến ảo khó lường.
Ninh tam phu nhân nhìn thấy phản ứng của ông ta như thế, trái tim đột nhiên lạnh hơn phân nửa, từ phản ứng của Ninh Kiến Uyên… Rõ ràng chính là biết ông cụ đã từng làm gì… Nói không chừng, ông ta cũng tham gia vào trong đó rồi.
Ninh tam phu nhân nhắm mắt lại, sự đau thương vô hạn lan tràn trong lồng ngực bà ấy.
“Ninh Kiến Uyên, ông biết không? Hôm nay tôi gặp một vị đại sư rất lợi hại, cô ấy nói với tôi, có người làm nhiều việc ác, sẽ báo ứng trên người con cái đời sau… Cho nên, con nối dõi của Ninh gia vẫn luôn ít ỏi!”
Vừa dứt lời, Ninh Kiến Uyên lấy lại tinh thần, sắc mặt khó coi quát lớn một tiếng: “Ngọc Kha!”
“Trên đời này ở đâu ra đại sư? Phần lớn đều là những kẻ lừa đảo trên giang hồ, bà đừng nghe người khác giả thần giả quỷ nói vài câu, rồi bắt đầu nói năng nhảm nhí ở trong nhà!
Ninh gia chúng ta ở Kinh Thành dù sao cũng là hào môn có tiếng, nếu như có người hỏi thăm tình hình một chút, lại đến trước mặt bà cố làm ra vẻ thần bí, bà sẽ rất dễ bị lừa! Những người đó chính là vì để lừa tiền mà cố ý lừa bà đó!”
Ninh Kiến Uyên bất đắc dĩ trấn an bà ấy.
Nhưng mà, Ninh tam phu nhân lại lắc đầu: “Không, cô ấy không lừa tiền tôi, cô ấy bảo tôi về nhà sớm một chút, đừng kéo dài thời gian, bảo tôi ở bên cạnh chăm sóc cho con gái thật tốt, cô ấy còn nói thời gian của con gái tôi không còn nhiều!”
Nói xong lời cuối cùng, Ninh tam phu nhân nghẹn ngào tới cực điểm.
Ninh Kiến Uyên biến sắc, hai tay đặt lên trên vai bà ấy, nhỏ giọng trấn an: “Ngọc Kha, con gái của chúng ta sẽ rất khoẻ mạnh…”
Ninh tam phu nhân đẩy tay Ninh Kiến Uyên ra: “Tôi không phải người ngu, mấy năm nay mặc dù tôi không biết Ninh gia làm cái gì, nhưng lúc tôi nhắc đến báo ứng, phản ứng của hai cha con các người gần giống như nhau!”
“Ninh Kiến Uyên, các người chính là làm chuyện ác tày trời, mới có thể báo ứng lên trên người con gái tôi.
Ông luôn miệng nói tôi bị lừa, nhưng ông có dám thề với trời, Ninh gia thật sự trong sạch không? Nếu như thật sự trong sạch vô tội, Ninh gia sao có thể lại liên tiếp xảy ra chuyện? Anh cả ông, anh hai ông, còn có đứa nhỏ chưa ra đời trong bụng chị dâu cả của ông!
Cho đến bây giờ, Ninh gia ngay cả một đứa cháu cũng không bảo vệ được, rốt cuộc ông còn muốn giấu tôi tới khi nào?”