Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Đại Lão Huyền Học Xuống Núi Khuấy Động Cả Thế Giới

Chương 271



Mắt thấy bóng dáng Sở Lâm và Lục Chi Vận biến mất khỏi phòng khách, Tô Cẩm thở dài thật sâu: “Haizz!”
Trong giọng dường như có sự u sầu vô hạn.
Nguyên Cảnh chậm rãi đi sang, nhẹ giọng hỏi thăm: “A Cẩm sao vậy? Là chúng ta xuất hiện không đúng lúc, quấy rầy đến cô và Lục tiểu thư nói chuyện sao?”
Tô Cẩm lắc đầu, trên khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo viết đầy sự đau thương.
Cô thở dài nói: “Quả nhiên không thể kéo gần quan hệ với khách hàng, nói chuyện tình cảm thương tổn đến tiền!”
Vẻ mặt Nguyên Cảnh đang kéo căng, nhất thời nới lỏng, đáy mắt anh xẹt qua một ý cười, phối hợp cũng thở dài theo Tô Cẩm: “Đúng vậy, chiết khấu 2%, sẽ ít đi rất rất nhiều tiền.”
Tô Cẩm che lấy trái tim nhỏ, dường như trái tim nhỏ càng đau đớn hơn!
Cô nói chuyện với Lục tiểu thư đó là kiến thức sao? Đó là tiền của cô bay đi mất…
Ngay sau đó, Nguyên Cảnh lại lẩm bẩm: “Nếu như Sở Lâm thu năm mươi triệu, vậy sau khi giảm giá xong, thì sẽ ít đi một triệu, một triệu đó một triệu… quả thực không có lời.”
Lúc ấy Tô Cẩm đã nhảy dựng lên khỏi ghế salon rồi.
“! ! !”
Tiền của cô!
A a a a a!
Một triệu của cô!
Cô chỉ hàn huyên nửa tiếng với Lục Chi Vận, một triệu đã bay mất!
Bây giờ quy ra một món tiền nhỏ, thật đúng là thua thiệt lớn!
Nửa tiếng mở mang hiểu biết, cũng quá phí tiền!
Tô Cẩm cảm thấy toàn thân không ổn, cô không vui nữa, món tiền nhỏ của cô lại ít đi thật nhiều thật nhiều…
Hu hu, cô cũng không tiếp tục muốn tán gẫu với khách hàng nữa! Lần giáo huấn này thật sự là thê thảm đau đớn!
Nguyên Cảnh thấy A Cẩm bi thương ảo não, lại vội vàng trấn an vài câu.
Thế là, chờ Lục Chi Vận nói xong chuyện thù lao với Sở Lâm, lúc trở lại, vừa gọi một tiếng A Cẩm, còn chưa đến bên cạnh Tô Cẩm, Tô Cẩm đã tê dại chạy tới nhà vệ sinh.
Lục đại tiểu thư quỷ xui xẻo này, về sau vẫn còn có việc, bùa Thiên Lôi cô cũng tặng rồi, nếu như lần sau lại giảm giá, như vậy thì ít đi mấy chục triệu, hoặc là trăm triệu!
Lúc này Lục Chi Vận bối rối: “? ? ?”
Cô ấy chỉ rời đi có vài phút, sao A Cẩm thấy cô ấy lại chạy?
Lục Chi Vận đứng tại chỗ, trợn tròn mắt nửa phút, mãi cho đến khi cô ấy nghe thấy Nguyên Cảnh phát ra một tiếng cười khẽ, cô ấy mới hoảng hốt kịp phản ứng, giận đùng đùng nhìn Nguyên Cảnh: “Có phải anh đã nói gì với A Cẩm hay không? Cố ý châm ngòi ly gián quan hệ giữa tôi và A Cẩm!”
Nguyên Cảnh dáng vẻ đoan chính, chính nhân quân tử: “Lục tiểu thư, tôi nghe không hiểu.”
Lục Chi Vận nghiến răng, phi! Người nào không biết thủ đoạn suy nghĩ của Nguyên Tam gia là hạng nhất?
Cô ấy rời đi chưa được mấy phút, trong thời gian này, chỉ có Nguyên Cảnh ở bên cạnh A Cẩm, rõ ràng chính là Nguyên Cảnh nói gì đó.
Cẩu nam nhân không biết xấu hổ!
Lục Chi Vận trước khi đi, nghĩ một chút, lại mười phần không cam lòng thọc cho Nguyên Cảnh một đao: “A Cẩm đúng là rất ưu tú, xem ra chính là cao nhân đắc đạo, tiểu tiên nữ cứu khổ cứu nạn giống cô ấy, nên xem như tiểu tổ tông mà thờ phụng cho tốt, có vài người, vẫn nên cắt đứt tâm tư đi, đừng vọng tưởng nữa.”
Để lại câu nói này, Lục Chi Vận quả nhiên nhìn thấy Nguyên Cảnh trầm mặt.
Lục Chi Vận chỉ cảm thấy toàn thân vui sướng, sau đó thật vui vẻ đi vào nhà bếp.
Lục Chi Ninh không cẩn thận đi tới thấy cảnh này, yên lặng thắp cho mình một cây nến, sau đó thận trọng lui ra phía sau mấy bước, vừa lui đến khoảng cách an toàn, anh ta co cẳng chạy.
Loại thời điểm này, anh ta cũng không cần phải đi tiếp cận.
Ai, bên cạnh Tô quán chủ có một đám chanh tinh vây quanh, để tranh thủ tình cảm, chua muốn chết…
Làm một thành viên trong đội chanh tinh, loại thời điểm này, anh ta đương nhiên phải đến trước mặt Lục Chi Vận lừa đảo một phen!inh Thành có vị cao nhân thần bí 1
Lục Chi Ninh lắc lư đến trước mặt Lục Chi Vận, còn chưa kịp chế nhạo thì đã bị Lục Chi Vận túm lấy đánh cho một trận.
Vẻ mặt Lục Chi Ninh ngơ ngác: “Sao chị lại đánh em?”
Lục Chi Vận nói năng hùng hồn: “Nếu không phải do mày mật báo thì sao Nguyên Cảnh có thể trùng hợp đến Lục gia như vậy hả?” Đừng tưởng rằng cô ấy không biết gì hết.
Người mật báo này chắc chắn là Lục Chi Ninh, chắc chắn thằng nhóc này đã nói gì đó với Nguyên Cảnh nên Nguyên Cảnh mới vội vàng tới như vậy.
Nếu không phải Nguyên Cảnh, nói không chừng quan hệ của mình và A Cẩm đã tiến thêm một bước rồi.
Lục Chi Ninh im lặng một lúc.
Anh ta cũng không muốn mật báo làm gì, nhưng đó chẳng phải là bởi chị gái anh ta nói chuyện càng lúc càng thái quá hay sao? Lỡ như làm hư Tô quán chủ thì làm sao bây giờ?
Đến lúc đó kết cục sẽ thực sự rất tồi tệ.
Lục Chi Ninh suy nghĩ mấy giây rồi lên tiếng đổi chủ đề: “Đúng rồi, Tô quán chủ đưa cho chị một lá bùa Thiên Lôi.”
Nghe vậy, Lục Chi Vận theo bản năng bảo vệ lá bùa của mình: “Mày đừng mơ tưởng cướp lá bùa của chị mày!”
Lục Chi Ninh há hốc mồm, đầy khinh thường: “Không phải chỉ là một lá bùa Thiên Lôi thôi sao? Trước kia Tô quán chủ cũng đưa cho em rất nhiều bùa…” Nói đến đây, lời nói của anh ta bỗng nhiên dừng lại.
Chờ đã…
Trong tình huống nào Tô quán chủ sẽ đưa lá bùa? Mà lại là loại bùa có lực công kích như bùa Thiên Lôi nữa?
Ánh mắt Lục Chi Ninh lấp loé, vẻ mặt anh ta phức tạp nhìn Lục Chi Vận, rồi lại nhanh chóng bình lĩnh lại. Tô quán chủ không nói chị ấy có đại kiếp, hẳn chỉ là mấy tiểu kiếp thôi, không phải chuyện gì to tát cả.
Anh ta thầm thở phào nhẹ nhõm, sau đó nhắc một câu: “Lá bùa của Tô quán chủ rất lợi hại, chị nhớ phải luôn mang theo trên người.”
Nói xong, Lục Chi Ninh bước như bay ra ngoài.
Lục Chi Vận sờ túi, bùa Hộ Mệnh và bùa Thiên Lôi cô ấy vẫn luôn mang theo đây mà!
A Cẩm là đại sư lợi hại như vậy, đã đưa cho cô ấy lá bùa thì đương nhiên cô ấy phải cất giữ thật cẩn thận, cô ấy không ngốc!

Lục gia bên này miễn cưỡng coi như gió êm sóng lặng.
Mà tiệm sườn xám trước đó Tô Cẩm ghé thăm thì lại có không ít đạo sĩ vây xung quanh.
Không ít đạo sĩ mang theo pháp khí của mình, đứng dàn trận sẵn sàng bên ngoài tiệm sườn xám.
Tiết đạo trưởng dẫn đầu đang trầm giọng giải thích.
“Trước đó, người của Tiểu tổ đặc biệt điều tra sự kiện các cô gái trẻ mất tích bí ẩn, phát hiện ra tiệm sườn xám nhà này có vấn đề.
Bọn họ đã từng thử tiếp tục điều tra, còn phái ra một tổ viên tinh anh đích thân xâm nhập tiệm sườn xám này.
Đáng tiếc…tổ viên đó đã hi sinh, những tin tức thu được đến nay chính là chỗ này có ẩn giấu một oán linh có đạo hành cao thâm, ước chừng khoảng trăm năm đạo hành.”
Vừa dứt lời, đạo sĩ bên cạnh đã lên tiếng chất vấn: “Tiết đạo trưởng, ông thật đúng là chẳng tử tế gì! Tại sao chúng tôi tới đây ông mới nói rằng mục tiêu lần này là oán linh trăm năm?
Oán linh vốn đã khó đối phó rồi, giờ lại còn trăm năm đạo hành? Đây không phải là muốn chúng tôi cùng chết chung sao?”
Tiết đạo trưởng còn chưa kịp giải thích thì lại có người khác nói: “Nếu như đây là chuyện mà người của Tiểu tổ đặc biệt phát hiện thì cứ để cho người của Tiểu tổ đặc biệt tiếp tục giải quyết đi, chúng ta vẫn không nên nhúng tay vào thì hơn.”
Tiết đạo trưởng không đồng ý: “Vương đạo hữu, ông không thể nói như vậy được.
Người của Tiểu tổ đặc biệt phần lớn đều được tuyển chọn từ Huyền Môn chúng ta, rất nhiều người còn trẻ chưa có nhiều kinh nghiệm, không giải quyết được loại oán linh này nên họ mới tìm tới chúng ta. Chẳng lẽ chúng ta nhắm mắt làm ngơ sao?”
“Đây là chuyện nhắm mắt làm ngơ sao? Ông cũng không nhìn xem thử bốn chữ “oán linh trăm năm” này có nghĩa là gì. Nghĩa là nếu không cẩn thận, một đám người chúng ta đi vào có thể mất mạng cả đám! Nếu như ông đã giương cao cờ chính nghĩa như vậy thì ông đi vào một mình đi! Ông gọi chúng tôi đi cùng làm cái gì?” Vương đạo trưởng tức giận nói.
Mấy đạo sĩ khác có mặt ở đây cũng không hề lên tiếng.
Mặc dù nói rằng bọn họ nên giải quyết chuyện này, nhưng chuyện này rõ ràng là đâm đầu vào chỗ chết mà!

Chương trước Chương tiếp
Loading...