Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Đại Lão Huyền Học Xuống Núi Khuấy Động Cả Thế Giới

Chương 265



Vốn dĩ những con rối sườn xám kia đang tấn công về phía Tô Cẩm, bắt đầu đi tấn công oán linh.
Oán linh vốn dĩ chỉ còn một nhúm yếu ớt, tu vi cũng không còn, giờ phút này có thể nói là không còn chút sức lực phản kháng nào, nó bị rất nhiều sườn xám vây vào giữa, vô lực bị xé rách…
Tô Cẩm bình tĩnh nhìn cảnh tượng này.
Những con rối sườn xám này, kỳ thật chính là do oán linh phân tán oán khí của chính mình lên những chiếc sườn xám này từ trước, từ đó để sườn xám biến thành con rối, tấn công kẻ địch, nói một cách khác, cũng chỉ là trò vặt không đáng chú ý.
Tùy tiện vung tay lên, oán khí tiêu tan, tất cả cũng đều biến thành sườn xám bình thường.
Chẳng qua Tô Cẩm càng muốn cho oán linh này trải nghiệm một chút cái gì gọi là gieo gió gặt bão.
Oán linh bị xé rách thống khổ vạn phần.
Nó đã hoá thành một luồng sương mù màu đen, cảm nhận được sự đau khổ khi bị xé rách, vốn dĩ đã suy yếu, hiện tại bị xé rách chỉ còn lại có một hơi tàn.
Hơn nữa ghê tởm nhất chính là đám con rối sườn xám này, còn là do nó tự tay bày ra.
Vừa nghĩ tới cuối cùng nó phải chết dưới sự thiết kế của chính mình, nó cảm thấy thế giới đối với nó tàn nhẫn và ác ý…
Lúc này, Tô Cẩm xuất thủ, vung tay lên, ánh sáng vàng nhạt rơi lên trên đám sườn xám đó, rất nhanh, sườn xám đã mất đi lực hành động, biến thành những chiếc sườn xám bình thường, nhẹ nhàng rơi trên mặt đất.
Oán linh yếu ớt cuộn lại trên mặt đất, phát ra những tiếng k** r*n đau đớn và chất vấn: “Rốt cuộc ngươi muốn như thế nào?”
Tô Cẩm bình tĩnh: “Trên tay ngươi dính nhiều mạng người như vậy, đương nhiên phải trả giá tan thành mây khói.”
“Hơn nữa ngươi làm những chuyện tàn ác hại những người kia, trước khi mỗi người qua đời, đều phải chịu sự đau khổ cực lớn, bây giờ, ta chẳng qua là để cho ngươi cảm nhận một chút chiêu thức của mình, còn chưa ăn miếng trả miếng, ngươi đã cảm thấy không chịu được? Vậy những người vô tội chết trên tay ngươi kia thì sao?
Bọn họ trước khi chết, thì tuyệt vọng đến mức nào? ? ?”
Tô Cẩm lạnh giọng trách cứ, đồng thời lấy ra một lá bùa, trực tiếp đập tới.
Bùa Thiên Lôi rơi xuống, bao quanh oán linh chỉ còn lại có một hơi tàn, nhìn từ bên ngoài, giống như là lá bùa đã bọc thứ đó lại thành một nắm tròn.
Tô Cẩm vươn tay, nắm tròn lá bùa rơi vào trong lòng bàn tay của cô.
Oán linh bị lá bùa vây nhốt: “…” Nó rõ ràng cảm nhận được sự uy áp của bùa Thiên Lôi, hơn nữa uy thế như vậy, nào chỉ là bốn phương tám hướng, quả thực là chỗ nào cũng ăn mòn linh thức của nó!
Kiểu chết này, còn không bằng trực tiếp giết nó! Tiễn nó tan thành mây khói, cho nó chết thống khoái!
Thế là, oán linh bắt đầu giận dữ mắng Tô Cẩm.
Tô Cẩm tung nắm tròn trong tay, tâm trạng không tệ nói một câu: “Đừng vọng tưởng chọc giận ta, ta không có khả năng bị mắc lừa, loại đau đớn khi sắp chết này, ngươi cũng nên trải nghiệm thử một cái đi.”
Trước đó lúc oán linh muốn g**t ch*t Lục Chi Vận, cô phát hiện, trên tay oán linh này không chỉ có mấy mạng người, hơn nữa còn lấy chuyện hại người làm trò vui.
Không cho con mồi được vui sướng, cố ý dùng sườn xám trói buộc con mồi.
Sau đó từ từ co vào, để con mồi cảm nhận sinh mệnh dần dần biến mất, loại thủ pháp thành thạo này, xem ra đã hại không ít người vô tội.
Tô Cẩm giữ oán linh ở trong lòng bàn tay, lại đi lòng vòng ở trong tiệm sườn xám.
Rất nhanh, Tô Cẩm phát hiện cửa hàng sườn xám này còn có một gian phòng, cách một cánh cửa, cô cảm nhận được bên trong thỉnh thoảng có âm khí toả ra.
Tô Cẩm nhíu mày lại, nhấc chân đá văng.
Chỉ gặp bên trong phòng, treo đầy những chiếc sườn xám xinh đẹp, mỗi một chiếc sườn xám đều không giống nhau, đều có sự đặc sắc, phong cách cũng không giống nhau.
Duy nhất giống nhau là những chiếc sườn xám này đều toả ra âm khí yếu ớt, gần như là trong chốc lát, Tô Cẩm đen mặt.
Cô đột nhiên bóp chặt nắm tròn lá bùa trong tay, oán linh bên trong lập tức phát ra tiếng k** r*n thê lương.

Chương trước Chương tiếp
Loading...