Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Đại Lão Huyền Học Xuống Núi Khuấy Động Cả Thế Giới

Chương 248



Hải đường tám cạnh 1
Tô Cẩm tiện tay lấy ra một lá bùa, lá bùa nhanh chóng bay ra ngoài dạo một vòng xung quanh biệt thự rồi quay lại trong tay Tô Cẩm.
Phía trên lá bùa cũng không có gì lạ cả, như vậy cũng có nghĩa là lá bùa không hề cảm giác được khí tức không tốt nào ở Lục gia.
Sở Lâm ở bên cạnh đưa ra nghi ngờ: “Nói cách khác, Lục gia không có vấn đề gì cả à?”
Nguyên Cảnh tương đối tỉnh táo, cũng đủ cẩn thận: “Không có vấn đề mới là vấn đề lớn nhất.”
Tô Cẩm quay đầu nhìn Nguyên Cảnh, trong mắt hiện lên một tia tiếc nuối. Ôi, cuối cùng cũng chỉ có Nguyên Cảnh mới có thể theo kịp suy nghĩ của cô.
Cô gật đầu nói ra quan điểm của mình: “Đúng thế, Lục gia xảy ra nhiều chuyện như vậy, không thể nào căn biệt thự của họ không hề có vấn đề gì. Khả năng lớn nhất chính là có người vượt lên trước một bước, thanh lý toàn bộ một lần.”
Ngyên Cảnh cũng phân tích thêm: “Sau khi Triệu gia xảy ra chuyện, tôi đoán là Thiên Uyên đã có chuẩn bị.”
Lục Chiêu Hòa thở dài: “Vậy tiếp theo phải làm gì bây giờ…” Ông ta có chút không biết phải làm sao, ở trong giới ông ta chính là tổng giám đốc Lục tiếng tăm lừng lẫy, chuyện gì cũng dễ dàng xử lý, nhưng khi gặp phải mấy chuyện không phải bình thường này, ông ta hoàn toàn chỉ là một tiểu bạch, hoàn toàn dựa hết vào Tô quán chủ.
Thần sắc Tô Cẩm lạnh nhạt: “Không sao, trước tiên tôi kiểm tra cẩn thận biệt thự đã.”
Tô Cẩm nhấc chân bước vào, mấy người Lục Chiêu Hoà đi theo ở phía sau. Một đoàn người mênh mông cuồn cuộn bước vào.
Mấy người giúp việc đang quét dọn bên ngoài nhìn thấy cảnh này, sợ tới mức dụng cụ cầm trên tay cũng sắp bị rơi mất. Nếu không phải nhìn thấy Lục tiên sinh thì còn tưởng rằng có người tới đây gây sự.
Trước tiên Tô Cẩm đi một vòng xung quanh biệt thự, lại chú ý tới bốn phía đông tây nam bắc nhưng không phát hiện ra được vấn đề gì.
Thẳng cho đến khi tầm mắt Tô Cẩm dừng lại ở một thân cây phía bên phải của biệt thự.
Cô đi về phía cái cây đó, đây là một gốc hoa hải đường tám cạnh, thoạt nhìn đã rất lâu đời rồi.
Lục Chiêu Hoà thấy Tô Cẩm quan sát gốc cây kia, không đợi Tô Cẩm hỏi, ông ta đã bước tới nói rõ lai lịch của gốc cây hải đường này.
“Lúc cả nhà chúng tôi dọn đến chỗ này thì cây hải đường đã ở đây rồi. Lúc đó đúng mùa hoa hải đường nở rộ, nhiều khóm hoa hải đường khoe sắc nhìn rất đẹp, đứng ở trên lầu vừa vặn có thể thưởng thức hoa hải đường nở. Vì thế cây này cũng được giữ lại.”
Tô Cẩm im lặng không nói gì, đi vòng quanh cây hải đường.
Lục Chi Ninh nhìn thấy vẻ mặt Tô Cẩm, tim đập thình thịch. Lúc trước ở Triệu gia, chỉ cần Tô quán chủ nhìn chằm chằm ở chỗ nào đó thêm vài lần thì chắc chắn chỗ đó có vấn đề.
Bây giờ có tình huống này, nói cách khác…
Anh ta run rẩy mở miệng: “Tô quán chủ, cây hải đường này…có vấn đề à?”
Tô Cẩm khẽ ừ một tiếng: “Có vấn đề.”
“Tôi cảm thấy đất ở dưới gốc cây hải đường này có vấn đề.” Cô nói thêm.
Nghe vậy, mấy người Lục Chi Ninh, Lục Chiêu Hoà và Sở Lâm cùng nhìn chằm chằm bùn đất dưới gốc cây, cẩn thận quan sát.
Đáng tiếc, cho dù bọn họ nhìn cả một lúc lâu cũng không nhìn ra được thứ gì.
Tô Cẩm không nhanh không chậm lấy ra một cái xẻng đưa cho Sở Lâm.
Sở Lâm hiểu ý, nhận lấy xẻng bắt đầu đào. Dù sao trước đó anh ta đã từng đào mộ người ta, bây giờ việc đào đất đối với anh ta mà nói, là một chuyện cực kỳ đơn giản.
Không đến vài phút, Sở Lâm liền dừng lại.
Anh ta chỉ vào lớp đất bên trong, vẻ mặt khiếp sợ nói: “Sư phụ, cô nhìn này!”
Chỉ thấy bùn đất bên trong bị đào ra có màu sắc không bình thường, giống như nhiễm lên một tầng màu đỏ thẫm.
Tô Cẩm nhìn thoáng qua, giọng lạnh lùng nói: “Đều tránh xa một chút.” Dứt lời, cô túm lấy Sở Lâm, ném người ra xa cách đó mấy mét.
Sở Lâm bất ngờ không kịp đề phòng, suýt ngã nhào xuống đất.
Những người khác phản ứng tương đối nhanh, họ không đứng gần gốc cây như Sở Lâm nên đều lùi lại vài bước, nhanh chóng kéo dài khoảng cách với cái cây.

Chương trước Chương tiếp
Loading...