Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Đại Lão Huyền Học Xuống Núi Khuấy Động Cả Thế Giới

Chương 246



Bừng tỉnh sau cơn ác mộng 2
Sở Lâm thấy bọn họ nhiệt tình như vậy cũng bất đắc dĩ thở dài: “Là năm mươi triệu. Chốt giá năm mươi triệu, cũng thu đúng năm mươi triệu thôi.”
Anh ta cũng muốn vặt thêm ít lông nữa, nhưng trước đó sư phụ đã nói vấn đề lấy thù lao phải có phân chia cấp độ, mức tối đa là năm mươi triệu, không thể vượt quá con số này.
Suy xét đến Triệu gia có nhiều chuyện mà chuyện lại phiền phức, Sở Lâm quyết định thu năm mươi triệu.
Xem đi, người Triệu gia vẫn còn chê ít kìa!
Cha Triệu cầm thẻ, do dự nói: “Nhưng mà chuyện lần này mà thu năm mươi triệu có phải là hơi ít…”
Sở Lâm lắc đầu: “Sư phụ nói số tiền xây đạo quán gần đủ rồi, không cho tôi thu quá nhiều.”
Nghe vậy, cha Triệu rất xúc động: “Tô quán chủ thật có tấm lòng nhân hậu! Khác hẳn mấy người mượn cơ hội vơ vét của cải!”
Ông ta sảng khoái đưa cho Sở Lâm năm mươi triệu.
Sau đó, Triệu phu nhân lại hỏi: “Đúng rồi, Sở đạo trưởng, có chuyện này không biết có thể hỏi được không?”
“Bà có thể nói cho tôi nghe xem là chuyện gì cái đã.” Sở Lâm nhận tiền, thái độ rất tốt.
Triệu phu nhân khẽ nói: “Chính là chuyện của Ngọc Kha. Bây giờ cô ấy đã rời khỏi Ninh gia rồi, lúc đi cũng không mang theo tiền bạc gì hết. Mà Tô quán chủ đã chỉ ra một con đường sống rồi, cho nên tôi có thể trả tiền thù lao thay cho Ngọc Kha được không?”
Nghe xong lời này, Sở Lâm lập tức lắc đầu.
“Triệu phu nhân, chuyện này không được đâu. Sư phụ đã từng nói mọi chuyện đều có nhân quả, mà nhân quả của bà ấy lại không liên quan gì với bà, tôi khuyên bà đừng để dính vào đó. Lỡ như lại làm phát sinh chuyện khác nữa thì lại không tốt.”
Triệu phu nhân nhận ra ý nghĩ của mình không đúng, vội vàng nói xin lỗi.
Sở Lâm đáp: “Không sao, Triệu phu nhân cứ yên tâm, không có tiền thì sư phụ tôi sẽ lấy thù lao bằng cái khác.”

Lúc mọi người quay về khách sạn, Sở Lâm báo cáo lại chuyện xảy ra trên xe cho Tô Cẩm biết.
Tô Cẩm hài lòng vỗ vai Sở Lâm: “Hiếm khi thấy anh có ngộ tính như thế, vi sư rất hài lòng.”
“Đúng rồi, anh nhớ nói Lục Chi Ninh, ngày mai chúng ta sẽ đi tới Lục gia xem thử.” Tô Cẩm dặn một câu, sau đó Sở Lâm vội vàng đi sang phòng bên cạnh thông báo cho Lục Chi Ninh.
Lúc này, trên mặt Lục Chi Ninh đầy vẻ lo lắng.
“Không biết lần này người xảy ra chuyện sẽ là ai…”
Sở Lâm hiếm khi trấn an anh ta: “Sợ cái gì chứ? Có sư phụ em ở đây, nhất định sẽ gặp dữ hoá lành. Mọi người chỉ cần chuẩn bị thù lao cho đầy đủ là được, những chuyện còn lại đừng suy nghĩ nhiều.”
“Ừ.” Lục Chi Ninh gật đầu cho có lệ.
Đêm nay Lục Chi Ninh trằn trọc không ngủ được, khó khăn lắm mới ngủ thiếp đi thì lại gặp ác mộng.
Trong cơn ác mộng, Lục gia xảy ra chuyện. Tất cả mọi người bị nhốt trong một căn phòng đen như mực, kêu trời trời không biết, kêu đất đất chẳng hay, ngay cả lá bùa Hộ Mệnh mà Tô quán chủ cho anh ta cũng không thấy đâu hết!
Trong cơn ác mộng, anh ta cuống đến mức gần như bật khóc, cũng không thấy ánh sáng cứu vớt ở đâu.
Sau đó, Lục Chi Ninh bừng tỉnh sau cơn ác mộng, mồ hôi đầm đìa, nhìn đồng hồ thấy mình mới ngủ được có một tiếng, mà lúc này đã là rạng sáng…
Lục Chi Ninh có chút sợ hãi, cầm điện thoại trong tay không dám ngủ tiếp, chỉ sợ lại gặp ác mộng.
Anh ta nghĩ nhất định ngày mai phải xin Tô quán chủ một lá bùa An Thần.
Sau đó Lục Chi Ninh mở to hai mắt, thao thức cho tới bình minh.Biệt thự Lục gia dường như không có vấn đề gì 1
Ngày hôm sau.
Lục Chi Ninh bước ra khỏi phòng với hai quầng thâm dưới mắt.
Hai người Sở Lâm và Phương Tri Hàn đều tinh thần sáng láng, sau khi nhìn thấy bộ dáng Lục Chi Ninh ở hành lang, Sở Lâm kinh ngạc nhìn anh ta: “Anh ngủ không ngon à?”
Lục Chi Ninh lắc đầu.
Sở Lâm khịt mũi coi thường: “Dưới mắt anh có hai quầng thâm như thế mà mà dám lắc đầu à? Anh đang lừa ai đấy hả?”
Lục Chi Ninh thở dài phản bác: “Không phải không ngủ ngon mà là tôi căn bản không ngủ.” Anh ta có vẻ ưu thương: “Tôi gặp ác mộng, vừa mở mắt ra thì đã là rạng sáng, sợ quá nên không dám ngủ tiếp nữa.”
Cứ nằm như vậy cho đến bình minh.
Lục Chi Ninh còn chưa nói hết câu thì đã bị tiếng cười vang của Sở Lâm nghênh đón.
“Lá gan này của anh…cũng nhỏ quá rồi! Em khuyên anh phải dũng cảm lên một chút, dù sao thì anh cũng là người có lá bùa Hộ Mệnh rồi mà, sao mà sợ đến mức như vậy chứ? Hơn nữa anh đã trải qua nhiều chuyện như vậy mà vẫn còn sợ nữa à?”
Lục Chi Ninh im lặng trong thoáng chốc, quả nhiên, anh ta thật không nên hy vọng Sở Lâm có thể nói ra được vài lời tốt đẹp.
Ngoại trừ chế nhạo ra cũng chẳng biết quan tâm một chút.
Anh ta trừng mắt nhìn Sở Lâm rồi đi tìm Tô Cẩm, ài, Tô quán chủ mới là người dịu dàng nhất, anh ta muốn đi tìm cô để được an ủi.
Sự thật chứng minh, quả thật Lục Chi Ninh không tìm nhầm người.
Tô Cẩm vừa nhìn thấy anh ta, không đợi anh ta mở miệng đã chu đáo đưa cho anh ta một lá bùa An Thần: “Lúc ngủ anh nhớ đặt ở dưới gối, lần sau sẽ không xuất hiện quầng thâm nữa.”
Lục Chi Ninh cảm động không thôi.
Quả nhiên Tô quán chủ vẫn là người chu đáo nhất.
“Cảm ơn Tô quán chủ.” Sau đó, Lục Chi Ninh kể lại cơn ác mộng của mình rồi hỏi: “Tô quán chủ, liệu cơn ác mộng của tôi có thành sự thật không?”
Tô Cẩm mỉm cười, nhẹ nhàng lắc đầu: “Cái đó sẽ không thành sự thật đâu. Lục nhị thiếu, anh không có khả năng báo mộng, đây chẳng qua là ngày lo nghĩ đêm nằm mơ thôi.
Tôi đoán là do mấy lời tôi nói ban ngày đã khiến anh sợ, tinh thần căng thẳng nên mới gặp ác mộng như vậy.”
Hơn nữa trên người anh ta cũng chẳng có chút âm khí nào, có hai lá bùa bảo vệ, hiện tại người an toàn nhất có lẽ là Lục Chi Ninh.
Lục Chi Ninh được an ủi, tinh thần cũng phấn chấn hơn: “Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi…”
Sau đó mọi người cùng nhau ăn sáng.
Lịch trình tiếp theo chính là bọn họ sẽ cùng nhau đi tới Lục gia.
Lục Chiêu Hòa đã biết trước chuyện Tô Cẩm sẽ tới Lục gia, không nói hai lời liền nghỉ làm một ngày rồi đích thân đi tới khách sạn đón Tô Cẩm, có thể nói là thái độ đã biểu hiện rõ ràng.
Tuy rằng ông ấy không cố ý hỏi thăm chuyện Tô Cẩm, nhưng sau khi Tô Cẩm đến Kinh Thành thì mấy nhà Mộc gia, Triệu gia, Ninh gia liên tiếp xảy ra chuyện. Mọi việc ồn ào như vậy, cho dù ông ta không muốn biết cũng khó.
Chuyện xảy ra ở mấy nhà này sẽ không thiếu người muốn đi nghe ngóng tin tức.
Mà Lục Chi Ninh cũng thích tám chuyện, một tới hai đi, Lục Chiêu Hòa cũng biết chuyện xảy ra ở mấy nhà này đều có liên quan với Tô Cẩm.
Nếu như nói tình huống ở Mộc gia chỉ nhấc lên một đợt sóng gió nhỏ ở Kinh Thành thì chuyện của Ninh gia ở Kinh Thành đã nhấc lên sóng to gió lớn.
Ninh gia là một trong bốn đại thế gia, lần này xem như sụp đổ không hề có dấu hiệu báo trước.
Mà sau khi Ninh gia xảy ra chuyện, điều này cũng đồng nghĩa với việc có một vài thế lực cần phải cải tổ, sau này Kinh Thành sợ là chẳng thể duy trì được vẻ sóng êm gió lặng như mặt ngoài nữa…
Chỉ có điều, dù là Mộc gia hay là Ninh gia, ngoại trừ một số ít người biết phía sau chuyện này có liên quan với Tô Cẩm thì căn bản không có ai biết được tình huống cụ thể.
Nếu một ngày nào đó, năng lực của Tô Cẩm được đông đảo mọi người biết đến, sợ là sẽ xảy ra vấn đề lớn…

Chương trước Chương tiếp
Loading...