Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Đại Lão Huyền Học Xuống Núi Khuấy Động Cả Thế Giới

Chương 240



Thế gia đều bị tính toán 2
Trước đó bọn họ đã từng phân tích, một tổ chức giống như Thiên Uyên cần có đủ tài chính để chèo chống. Bây giờ xem ra Ninh gia chính là một nguồn cung cấp tiền bạc, nhưng từ việc Thiên Uyên không hề do dự từ bỏ Thiên Uyên có thể thấy Ninh Gia chỉ chiếm một phần rất nhỏ trong số các nguồn cung cấp tài chính.
Rất có thể còn có những nhà giàu khác cũng đang âm thầm cung cấp tài chính cho Thiên Uyên.
Suy nghĩ của Tô Cẩm cũng giống như suy nghĩ của Nguyên Cảnh, đã có một Ninh gia rồi thì sẽ có thêm một Ninh gia khác. Thiên Uyên hoàn toàn có thẻ dùng thủ đoạn tương tự để mê hoặc thêm nhiều người hơn, để có thêm nhiều người cung cấp tài chính cho bọn chúng.
Đến nay, Thiên Uyên mới chỉ bị bại lộ một Bạch Vân quán và một Ninh gia mà thôi.
Trong mắt Tô Cẩm loé lên vẻ lạnh lùng cùng kiên quyết, thời gian vẫn còn dài, cứ từ từ sẽ tới!
Vừa rồi Lục Chi Ninh hỏi ra cũng không có ai phản ứng với anh ta.
Thấy Tô Cẩm và Nguyên Cảnh đều đang trầm tư, anh ta cũng không dám quấy rầy.
Một lát sau, Tô Cẩm lên tiếng: “Đợi ngày mai tôi giải quyết xong chuyện mộ tổ của Triệu gia rồi sẽ sắp xếp thời gian đi tới Lục gia xem thử.”
Nghe vậy, Lục Chi Ninh vội vàng gật đầu: “Cảm ơn Tô quán chủ! Cảm ơn…”
Nếu như không có Tô quán chủ, chỉ sợ Lục gia sẽ thật sự xong đời.
Vừa nghĩ tới Triệu gia và Ninh gia, Lục Chi Ninh không nhịn được rùng mình, Thiên Uyên thật đáng sợ…
Tề Ngọc Kha và Ninh Kiến Uyên cũng không lãng phí thời gian, sau khi Tô Cẩm rời đi, bọn họ cũng tiến hành thủ tục ly hôn.
Sau đó nhân lúc lão gia tử còn hôn mê ở bệnh viện, Ninh Kiến Uyên đã sửa gia phả, xoá tên Ninh Nguyệt trong gia phả, lại làm theo lời nhắc nhở trước đó của Tô Cẩm, báo chuyện này cho tổ tiên.
Làm xong những việc này, Ninh Kiến Uyên và Tề Ngọc Kha mới lặng lẽ ngồi xuống, định nói chuyện rõ ràng: “Ngọc Kha, anh đã để lại cho em không ít bất động sản và rất nhiều tiền, em…”
Ông ta chưa nói xong đã bị Tề Ngọc Kha ngắt lời: “Không cần đâu.”
Ninh Kiến Uyên có chút đau lòng.
Lời Tề Ngọc Kha rất dứt khoát rất thẳng thắn: “Tiền của Ninh gia không sạch sẽ, em không dám nhận.”
Khó khăn lắm bà ấy mới rời khỏi Ninh gia được, sao bà ấy có thể lấy thêm tiền của Ninh gia lúc này? Như vậy chẳng phải là sẽ có dính dáng thêm quan hệ với Ninh gia sao?
Ninh Kiến Uyên đau lòng không thôi: “Nhưng mà hai mẹ con cũng phải sống mà, trong tay không có tiền thì sau này phải làm sao bây giờ?”
“Đó là chuyện của hai mẹ con, không có quan hệ gì với anh cả.” Tề Ngọc Kha rất lý trí, cũng rất tỉnh táo.
“Kiến Uyên, chuyện đã qua rồi thì cứ cho qua luôn đi. Chúng ta đã cắt đứt quan hệ rồi thì cứ cắt cho sạch sẽ, đây cũng là vì tốt cho con gái chúng ta.” Đừng trách bà ấy nhẫn tâm, bà ấy chỉ muốn con gái mình được sống sót.
Cho dù bà ấy còn tình cảm với Ninh Kiến Uyên nhưng tình cảm nhiều cỡ nào cũng không sánh bằng mạng sống của con gái.
Ninh Kiến Uyên thở dài, cuối cùng không nói thêm gì nữa: “Được rồi, tất cả sẽ nghe theo em.”
Nếu như cắt đứt sạch sẽ tốt cho hai mẹ con thì cứ như vậy đi…
Tề Ngọc Kha cũng không ở lại Ninh gia mà mang con gái rời khỏi Ninh gia ngay trong đêm. Lúc rời đi chỉ chọn mang theo mấy bộ đồ mà người nhà mẹ đẻ của Tề Ngọc kha tặng.
Những bộ áo quần dùng tiền của Ninh gia để mua thì đều không mang theo.

Sau khi Tề Ngọc Kha rời đi, Ninh Kiến Uyên đi tới bệnh viện.
Lão gia tử lại lần nữa vào bệnh viện, mặc dù đã tỉnh lại nhưng tình trạng lần này nghiêm trọng hơn lần trước rất nhiều.
Vừa nhìn thấy Ninh Kiến Uyên chỉ tới một mình, ánh mắt đục ngầu của lão gia tử hiện lên vẻ vội vàng: “Ngọc Kha đâu? Vì sao con bé không tới?”
Ninh Kiến Uyên im lặng một giây rồi trả lời: “Con ly hôn rồi.”
Hai mắt lão gia tử tối sầm lại, hận không thể vung tay tát một cái: “Có phải con cũng tin mấy lời kia của Tô Cẩm không hả? Cô ta chỉ là một kẻ lừa gạt! Lừa gạt mà thôi!”

Chương trước Chương tiếp
Loading...