Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Đại Lão Huyền Học Xuống Núi Khuấy Động Cả Thế Giới

Chương 236



Tô Cẩm đi đến bên giường, đưa tay che lên trán đứa nhỏ, ánh sáng màu vàng nhàn nhạt chui vào trong cơ thể cô bé, tử khí tụ lại quanh thân, dần dần tản ra một chút, nhưng vẫn như cũ chưa từng giảm bớt.
Tô Cẩm nghiêm túc nói: “Phu nhân có thể chưa từng nghĩ tới, đứa nhỏ này theo họ Tề của bà, cũng không tệ, cái tên Tề Nguyệt, nghe êm tai hơn Ninh Nguyệt nhiều.”
Ninh tam phu nhân hoảng hốt mấy giây, rất nhanh đã kịp phản ứng đến ý tứ của Tô Cẩm.
Bà ấy bịch một tiếng quỳ xuống, không chút do dự dập đầu với Tô Cẩm: “Tạ ơn Tô quán chủ, tạ ơn Tô quán chủ chỉ điểm!”
Tô Cẩm nhìn sang khuôn mặt nhỏ của Ninh Nguyệt dần dần có chút sắc hồng, chậm rãi thu tay lại, cô nói: “Tiếp theo, con gái của bà sẽ ngủ một giấc thật ngon, mơ thật đẹp.”
Chỉ là có mấy lời vẫn phải nói rõ ràng.
Tô Cẩm quay đầu nhìn về phía Ninh tam phu nhân, nói thẳng: “Phu nhân, tôi phải nói trước, mặc dù Thiên Đạo cho cơ hội sống, nhưng không có nghĩa là sau này cũng có thể xuôi gió xuôi nước, con đường sau này, ai cũng không biết sẽ xảy ra chuyện gì.
Tôi chỉ cho bà con đường này, chỉ là bảo đảm cô bé sẽ vượt qua số chết sắp xảy ra. Về sau như thế nào, chính là chuyện của mẹ con hai người.”
“Có thể được Tô quán chủ chỉ điểm, tôi đã không còn dám có yêu cầu xa vời nào khác! Đại ân đại đức của Tô quán chủ, Tề Ngọc Kha tôi vĩnh viễn không quên!” Có thể bảo toàn tính mạng của con gái, bà ấy còn có cái gì không hài lòng? Đây đã là sự khai ân của Thiên Đạo.
Tô Cẩm nhẹ giọng nói: “Phu nhân nhớ lấy, quãng đời còn lại chớ ham, làm nhiều chuyện tốt, kết thiện duyên.”
“Ninh gia thiếu nợ, tự có người của Ninh gia đến trả, việc bà cần làm, chính là đoạn tuyệt hoàn toàn quan hệ với Ninh gia, gia phả xoá tên, thông báo cho tổ tiên của Ninh gia.” Từ đó, Ninh Nguyệt không còn là người của Ninh gia nữa, không còn liên quan đến Ninh gia!
“Được! Bây giờ tôi ly hôn với Ninh Kiến Uyên, phủi sạch quan hệ!” Tề Ngọc Kha nghiêm túc nói, nhưng lời vừa dứt, Ninh Kiến Uyên lập tức xông vào.
Ông ta vừa vặn nghe rõ ràng câu nói này.
Ninh Kiến Uyên không thể tin nhìn phu nhân nhà mình: “Ngọc Kha, bà vừa mới nói cái gì?”
Tề Ngọc Kha quay đầu, thái độ kiên quyết: “Tôi nói tôi phải ly hôn với ông, đưa con gái rời đi, về sau tôi và con gái không còn quan hệ gì với Ninh gia mấy người nữa!”
Trong lúc nhất thời Ninh Kiến Uyên bi phẫn đan xen thống khổ không thôi, sau khi ông ta biết tình hình của con gái không tốt, vội vàng chạy về, nào nghĩ tới, mới vừa vào cửa nghe được lời như vậy… Đây thật sự là một dao đâm thẳng vào tim ông ta.
Ngay sau đó, ông cụ Ninh cũng đi đến, ông ta chống gậy, khí sắc không phải quá tốt, rõ ràng là theo Ninh Kiến Uyên vội vã trở về.
Phía sau ông ta, còn có cha Triệu bị Tô Cẩm bỏ quên ở ngoài cửa Ninh gia.
Cha Triệu vừa vào cửa, vội vàng đi đến bên cạnh Tô Cẩm.
Ánh mắt ông cụ Ninh trực tiếp rơi vào trên người Tô Cẩm, sau khi hai người liếc nhìn nhau, ông cụ quay đầu nhìn Tề Ngọc Kha: “Ly hôn? Tôi không đồng ý! Cô vào cửa Ninh gia, chính là người của Ninh gia, chết cũng là quỷ của Ninh gia!”
Tề Ngọc Kha biến sắc, lúc bà ấy nhìn thấy ông cụ, đáy mắt tràn đầy ý hận.
“Nếu không phải ông làm nhiều việc ác, làm sao lại báo ứng trên người con gái tôi? Bây giờ ông còn muốn đoạn tuyệt đường sống duy nhất của con gái tôi? Ông có tin tôi liều mạng với ông hay không!”
Hai tay bà ấy xuôi bên người nắm chắc thành quyền, đáy mắt đúng là có sát ý hiện lên.
Vì đường sống của con gái, bây giờ chuyện gì bà ấy cũng làm ra được!
Tô Cẩm thở dài một tiếng, đưa tay đặt lên vai Tề Ngọc Kha: “Phu nhân, bình tĩnh.”
“Để tôi nói vài lời với ông cụ này một chút.” Ánh mắt cô lạnh lùng nhìn sang ông cụ Ninh, trong ánh mắt tràn đầy sắc bén nhìn thấu nhân tâm.

Chương trước Chương tiếp
Loading...