Đại Lão Huyền Học Xuống Núi Khuấy Động Cả Thế Giới
Chương 276
Đối phương không phải con người 2
Tô Cẩm cúp điện thoại, tâm trạng khá tốt.
Nếu như không có vấn đề gì thì cô lại có thể kiếm được một khoản!
Nguyên Cảnh giả vờ không thèm để ý hỏi một câu: “Lục gia lại có chuyện gì à?”
Trên khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo của Tô Cẩm hiện lên một chút bất đắc dĩ: “Không phải Lục gia mà là Lục Chi Vận gặp phải chút chuyện, có điều hôm qua lúc tôi rời khỏi Lục gia có nhìn qua tướng mạo của Lục Chi Vận. Lần này chỉ có thể nói là cô ấy xui xẻo, nhưng người thực sự gặp phải kiếp nạn không phải là cô ấy mà là người khác.”
Nguyên Cảnh lên tiếng, vậy là tốt rồi, anh cũng không muốn A Cẩm tiếp xúc quá nhiều với Lục Chi Vận.
Anh sợ rằng A Cẩm sẽ bị Lục Chi Vận dẫn đi nhầm đường.
Dù sao Lục đại tiểu thư nổi tiếng trong giới là người cả gan làm loạn, chuyện gì cũng dám làm!
Không tới nửa tiếng sau, Lục Chi Ninh và Lục Chi Vận đã tới khách sạn.
Lục Chi Vận vừa vào khách sạn liền túm lấy Lục Chi Ninh: “Này, chị nhớ khách sạn này là của Lục gia chúng ta. Hay là chị cũng đặt phòng ở khách sạn này luôn? Để được gần A Cẩm hơn một chút?”
Lục Chi Ninh từ chối không cần suy nghĩ: “Không được!”
Tầng mà Tô quán chủ ở lại đã có không ít người rồi, nếu như có thêm Lục Chi Vận ở nữa, sau này chẳng phải là gà bay chó chạy sao?
Sở Lâm cộng với Phương Tri Hàn cũng đủ để người ta đau đầu rồi, thêm Lục Chi Vận nữa, nếu thân quen với Phương Tri Hàn rồi chỉ sợ sau này có thể dỡ toàn bộ nóc khách sạn lên!
Tổ hợp ba người này, quả thực quá đáng sợ!
Lục Chi Ninh: “Tô quán chủ đến Kinh Thành là để làm việc.”
“Được rồi.” Lục Chi Vận thở dài một tiếng, không còn cách nào khác cả, ai bảo mình gặp A Cẩm trễ như vậy đâu?
Nếu như gặp sớm hơn một chút, nói không chừng bây giờ cô ấy đã là chị em tốt của A Cẩm rồi…
Coi như lùi một bước, có lẽ vẫn có thể làm một đồ đệ!
Lục Chi Vận vui vẻ suy nghĩ, làm mọi chuyện trở nên đơn giản vô cùng…
Hai người nhanh chóng bước vào trong phòng Tô Cẩm, bọn họ vừa vào cửa liền nhìn thấy Nguyên Cảnh.
Lục Chi Vận đang định mở miệng mỉa mai vài câu, nhưng bận tâm đến việc chính nên cô ấy yên lặng ngậm miệng, không nói thêm gì nữa.
Vẻ mặt Tô Cẩm bình tĩnh, vừa nhìn thấy Lục Chi Vận liền hỏi có chuyện gì xảy ra, hoàn toàn không có ý định ôn chuyện nói chuyện trời đất.
Lục Chi Vận ý thức được lúc Tô Cẩm giải quyết công việc cực kỳ nghiêm túc và trang trọng, cô ấy cũng không nói nhảm, kể lại tình huống khi mình ở Diệp gia.
Còn một số chi tiết khác thì cô ấy lại không nhớ rõ, lúc ấy đi tới Diệp gia, cô ấy căn bản không hề suy nghĩ nhiều.
Tô Cẩm nghe Lục Chi Vận nói xong, trầm tư mấy giây.
“Bạn của cô và người chồng sắp cưới của bạn cô thấy không bình thường chút nào.” Tô Cẩm trầm giọng, sau đó còn nói thêm: “Lấy bùa Hộ Mệnh mà tôi đưa cho cô ra cho tôi xem một chút.”
Trên mặt Lục Chi Vận đầy kinh ngạc, cô ấy sững sờ một lúc mới vội vã đưa bùa Hộ Mệnh cho Tô Cẩm.
“Vậy cô bạn Diệp Ảnh của tôi… sẽ xảy ra chuyện sao?” Lúc này Lục Chi Vận rất lo lắng.
Chuyện sườn xám, nếu không phải có Tô Cẩm hỗ trợ thì nói không chừng cái mạng nhỏ của mình đã không còn rồi…Bây giờ Diệp Ảnh cũng có thể xảy ra chuyện, nếu lỡ như…
Lục Chi Vận không dám nghĩ sâu thêm nữa.
Tô Cẩm nhìn chằm chằm vào lá bùa một lúc, quả thực lá bùa đã giúp Lục Chi Vận ngăn chặn công kích, điều này nói rõ đối phương không phải là con người.
Vậy thì vấn đề này có thể được giải thích dễ dàng.
Hoặc là Diệp Ảnh trêu chọc mấy thứ bẩn thỉu, bản thân xảy ra vấn đề.
Hoặc là người chồng sắp cưới của Diệp Ảnh có vấn đề lớn.
Lại hoặc là, hai người đều xảy ra vấn đề…
Lặng yên không một tiếng động 1
Tô Cẩm đặt lá bùa sang một bên, lại lấy ra một lá bùa Hộ Mệnh khác đưa cho Lục Chi Vận.
“Nhớ mang theo lá bùa này trên người.” Cô dặn dò.
Dừng một chút, Tô Cẩm nói thêm: “Tôi chưa từng gặp bạn của cô nên không thể nào xác định chắc chắn được cô ấy có thể xảy ra chuyện gì hay gặp phải phiền phức gì.”
Nghe vậy, Lục Chi Vận cuống quít nói: “Vậy tôi mời cô đi giải quyết chuyện Diệp gia có được không?”
Tô Cẩm lắc đầu: “Không được, trừ phi là người trong cuộc hoặc là người thân. Cô không phải là người trong cuộc cũng không phải người thân.”
Vừa dứt lời, Lục Chi Vận liền ngơ ngác, vậy phải làm sao bây giờ?
Thấy cô ấy thất hồn lạc phách, Tô Cẩm kinh ngạc nói: “Lục tiểu thư, cô đừng gấp, tôi còn chưa nói xong mà.” Mối làm ăn đưa tới trước cửa, cô không thể không nhận được.
Lục Chi Vận ngẩng đầu, vẻ mặt trông mong nhìn Tô Cẩm.
Tô Cẩm nói tiếp: “Mặc dù tôi không thể trực tiếp đạt thành hợp tác với cô nhưng tôi có thể đi cùng với cô tới Diệp gia xem thử, nếu tình huống ở Diệp gia nghiêm trọng thì tôi sẽ bàn chuyện trực tiếp với người Diệp gia.”
Nói trắng ra, để giải quyết chuyện của Diệp gia, Lục Chi Vận không thể bỏ tiền ra trả thù lao được.
Bởi vì nhân quả đều là ở Diệp gia.
Sắc mặt Lục Chi Vận lập tức chuyển thành mừng rỡ: “Cảm ơn A Cẩm, A Cẩm, cô thật tốt bụng…Chuyện của Diệp Ảnh phải làm phiền cô giúp đỡ rồi.”
Tô Cẩm khoát tay: “Không cần khách khí, tôi tới Diệp gia một chuyến cũng là vì kiếm tiền thôi.”
“Đúng rồi, thời gian đám cưới của họ là ngày nào?” Tô Cẩm lại hỏi.
Lục Chi Vận trả lời: “Ba ngày sau.”
Lúc này Nguyên Cảnh nhịn không được lên tiếng, có chút chán ghét nhìn Lục Chi Vận.
“Tôi nhớ Diệp gia chỉ có một cô con gái thôi phải không? Nếu đã là cô con gái duy nhất kết hôn thì sao đám cưới lại không làm rầm rộ một chút? Mấy người đều không điều ra về thời gian tổ chức lễ cưới cùng với người chồng sắp cưới kia sao? Chuyện lớn như vậy phải có một vài người biết tình huống chứ?”
Cho dù Diệp gia còn kém hơn cả Mộc gia trước đây thì cũng tuyệt đối không có khả năng lặng yên không một tiếng động như thế.
Mà theo lời miêu tả trước đó của Lục Chi Vận, trong nhà Diệp gia hoàn toàn không có một chút không khí náo nhiệt khi sắp gả con gái, vấn đề trong này đã quá rõ ràng rồi.
Lục Chi Vận sững sờ một giây rồi phản ứng lại: “Tôi sẽ sai người đi thăm dò chuyện của Diệp gia ngay!”
Cô ấy vừa dứt lời đã nghe Nguyên Cảnh nói: “Không cần, chuyện này tôi đã bảo Nguyên Thất đi làm rồi.”
Lục Chi Vận: “…” Được rồi, không hổ là Nguyên Tam gia, phản ứng quả thật nhanh hơn cô ấy…
Tô Cẩm đưa tay chống cằm, mỉm cười nhìn Nguyên Cảnh, hạt giống tốt biết bao nhiêu!
Nguyên Cảnh vừa nói xong, Nguyên Thất đã đẩy cửa bước vào.
Anh ta đi thẳng tới trước mặt Tô Cẩm, chuẩn bị kể lại những chuyện mà mình thăm dò được.
Lúc nói còn cẩn thận nhìn Lục Chi Vận nữa.
Lục Chi Vận bị anh ta nhìn, không hiểu gì hết.
“Tô quán chủ, chuyện tiểu thư Diệp gia là Diệp Ảnh sắp lấy chồng này không ai biết cả. Diệp gia cũng không hề chuẩn bị chút đồ dùng nào chuẩn bị cho lễ cưới…”
Lục Chi Vận không kịp phản ứng, trong chớp mắt liền sửng sốt: “Là ý gì? Cái gì gọi là không có ai biết?”
Nguyên Thất giải thích: “Tức là những người thân thiết với Diệp gia hay là có quan hệ với Diệp gia đều không biết chuyện Diệp Ảnh sắp kết hôn, kể cả những họ hàng thân thiết của Diệp gia cũng không hề hay biết.”
Lục Chi Vận đứng tại chỗ, toát mồ hôi lạnh.
“Không…hề hay biết…Sao lại có thể chứ?” Cô ấy tự lẩm bẩm.
Chuyện lớn như kết hôn này sao có thể họ hàng bạn bè không ai biết được? Mà cũng sắp kết hôn rồi…
Mà vừa nãy cô còn tới Diệp gia gửi quà chúc mừng cho bọn họ nữa…