Đại Lão Huyền Học Xuống Núi Khuấy Động Cả Thế Giới
Chương 238
Ngay từ khi bắt đầu ông đã sai 2
Nói đến chỗ này, lời nói của Tô Cẩm xoay chuyển: “Chỉ tiếc là Ninh gia lại nghịch thiên mà đi, làm bạn với tà vật, cuối cùng phải trả giá đắt.
Ông nói xem, một ngày nào đó ông rời khỏi thế gian này, mà Ninh gia chỉ còn lại một mình Ninh tam tiên sinh. Đến lúc đó, cơ nghiệp của Ninh gia sẽ như thế nào? Ông ta có thể dùng sức của một người mà có thể giữ được cả Ninh gia sao?”
Ánh mắt lão gia tử khẽ biến: “Chuyện của Ninh gia không cần Tô quán chủ quan tâm.” Đương nhiên ông ta đã cân nhắc đến tình huống này, ông ta cũng lo lắng đến vấn đề con cháu, nhưng ông ta có thể làm được gì đây?
Thấy người Triệu gia cho đến bây giờ đều không có việc gì, khó khăn lắm mới mời được sứ giả đến hỗ trợ, không ngờ rằng nửa đường lại có một Tô Cẩm nhảy ra… Ánh mắt lão gia tử nhìn Tô Cẩm có thêm mấy phần hận ý.
Nếu không phải có Tô Cẩm xuất hiện can thiệp vào, nói không chừng bây giờ người của Triệu gia đều đã đi gặp Diêm Vương cả rồi! Khi đó, bọn họ sử dụng cấm thuật cũng có thể tăng thêm xác suất chiến thắng! Mà Ninh gia cũng có thể bình an vô sự…
Nói tới nói lui, cũng không phải bởi vì Tô Cẩm đó sao?!
Hận ý trong mắt lão gia tử càng lúc càng nồng đậm.
Tô Cẩm quay đầu lại, đúng lúc bắt gặp được ánh mắt của lão gia tử, mà lão gia tử cũng chưa kịp che dấu.
Tô Cẩm cũng không tức giận, ngược lại còn bật cười thành tiếng.
“Ngu muội vô tri.” Đây chính là đánh gia của cô đối với Ninh lão gia tử: “Ông cho rằng không có tôi nhúng tay vào thì Ninh gia của các người có thể tránh được báo ứng sao? Nếu như thật sự có thể tránh được nhân quả thì vì sao sau khi các người dùng cấm thuật, Ninh gia lại ít con ít cháu như thế?”
Ninh lão gia tử lập tức khiếp sợ không thôi: “!” Chuyện bí mật như cấm thuật mà cô ta cũng biết rồi?
Thế mà cô ta đã biết rồi?!
Tô Cẩm nói tiếp: “Ninh gia vốn chỉ là một nhà giàu bình thường mà thôi, mà ông lại hợp tác với Thiên Uyên đánh cắp vận số của nhà khác, từ đó thay đổi vận mệnh của Ninh gia! Ông có biết rằng ngay từ khi mới bắt đầu ông đã sai rồi không?”
Nghịch thiên mà làm là sai! Hợp tác với Thiên Uyên là sai càng thêm sai! Trở thành chó săn của Thiên Uyên, vì cái gọi là tài phú mà diệt trừ đối thủ! Lại vì để Ninh gia tránh thoát khỏi nhân quả mà ám hại Triệu gia!
Mấy hành vi này của ông hợp lại đã thành công chọc giận Thiên Đạo!
Làm nhiều việc ác, tai hoạ cháu con! Hết thảy những chuyện này đều bởi vì ông mà ra!
Số người mất mạng chỉ bởi vì sự ích kỷ của bản thân ông dùng mười ngón tay đếm còn không hết! Lúc ông nửa đêm tỉnh dậy, ông không sợ những người đó đến tìm mình sao?”
Giọng Tô Cẩm dần dần sắc bén.
Thân thể lão gia tử không tự chủ được ngã xuống, ông ta ôm ngực, một tay khác run run rẩy rẩy chỉ vào Tô Cẩm: “Cô, cô nói bậy!”
Tô Cẩm hừ lạnh một tiếng: “Triệu tiên sinh, gọi cấp cứu cho Ninh lão gia tử, tránh cho ông ta đổ thừa do chúng ta!”
Triệu Vĩ Yến gọi điện thoại xong liền đi tới trước mặt lão gia tử.
“Triệu gia tôi không oán không thù gì với ông, vì sao lại chọn Triệu gia chúng tôi làm kẻ chết thay hả? Mạng sống của Ninh gia các người quan trọng, còn Triệu gia tôi là đáng chết sao?” Triệu Vĩ Yến nghiêm nghị chất vấn! Ánh mắt đầy giận dữ, Triệu gia vốn là người vô tội biết không?
Lão gia tử quay đầu, giống như không muốn trả lời câu hỏi này.
Tô Cẩm không nhanh không chậm ném ra một lá bùa Nói Thật, đối phó với người bình thường như thế này, hiệu quả của bùa Nói Thật vẫn rất tốt.Không ai có thể thoát khỏi nhân quả 1
Một giây sau, liền nghe Ninh lão gia tử bíp bíp: “Phương gia nghèo túng, Nguyên Gia tạm thời không thể động, Thần Tôn đã có kế hoạch. Lục gia phát triển rất tốt, tương lai có thể trực tiếp nuốt chửng. Mà Triệu gia các người thì giá trị lợi dụng còn kém rất xa hai nhà bọn họ, vừa vặn có thể dùng làm kẻ chết thay…”
Ninh lão gia tử đột nhiên trợn trừng mắt, sau khi ý thức được mình vừa nói gì, ông ta vội vàng che miệng lại!
Ánh mắt kinh hãi nhìn Tô Cẩm: “Cô là đồ tai hoạ, cô đã làm gì tôi hả? Cô dùng yêu thuật gì?”
Tô Cẩm cười lạnh: “Ông tự nguyện thú nhận, có liên quan gì đến tôi?”
Triệu Vĩ Yến bị mấy câu nói tự tin hùng hồn của Ninh lão gia tử làm cho tức điên.
Tóm lại là Nguyên gia, Lục gia, Triệu gia, không có ai thoát được hết? Đều bị tính kế cả à?
Triệu Vĩ Yến còn muốn hỏi thêm mấy câu nữa thì lại bị Tô Cẩm gọi một tiếng: “Triệu tiên sinh, tôi có chuyện quan trọng hơn muốn hỏi ông ta.”
“Được.” Triệu Vĩ Yến lùi lại, nhường chỗ cho Tô Cẩm.
Tô Cẩm đi thẳng vào vấn đề hỏi ông ta: “Thiên Uyên muốn làm gì với Nguyên gia? Hay là nói chính xác hơn là Thiên Uyên muốn làm gì Nguyên Cảnh?”
Ninh lão gia tử che miệng không muốn trả lời.
Đáng tiếc, ông ta làm sao có thể đánh bại được sức mạnh của bùa Nói Thật?
“Chuyện của Nguyên gia sao tôi biết được chứ? Cái này tôi biết, lúc trước là sứ giả không cẩn thận nói lỡ miệng…Tôi…Cô đừng mơ moi được thông tin gì từ tôi.”
Tô Cẩm hỏi tiếp: “Những chuyện trước đó Lục gia gặp phải cũng đều do Thiên Uyên sắp đặt phải không?”
Hai mắt Ninh lão gia tử đỏ ngầu, ông ta vừa cố chống cự vừa phải trả lời câu hỏi của Tô Cẩm: “Lục gia nhiều tiền nhưng người Lục gia không có quá nhiều sơ hở, không có cách nào làm cho Lục gia phục tùng Thiên Uyên được, vậy nên liền huỷ bọn chúng! Thay thế chúng!”
Tô Cẩm cười lạnh một tiếng, trước đó cô đã từng nói rằng kẻ chủ mưu đứng sau chuyện của Lục gia và Nguyên gia là cùng một người. Từ đây xem ra, bốn đại thế gia này rõ ràng đã bị Thiên Uyên tính toán, mà kẻ chủ mưu đứng sau màn này cũng chính là Thiên Uyên.
Ánh mắt Tô Cẩm chán ghét nói: “Xem ra tiền Ninh gia kiếm được còn chưa đủ nhiều, nếu không thì sau khi đã có cái máy rút tiền Ninh gia rồi thì bọn họ còn phải ngấp nghé Lục gia làm gì chứ?”
Ánh mắt kia đã làm tổn thương Ninh lão gia tử.
“Cô nói bậy, Ninh gia không phải là cái máy rút tiền của Thiên Uyên. Chính tôi cam tâm tình nguyện đưa một phần tài chính cho Thần Tôn, để duy trì Thiên Uyên! Thần Tôn thương tôi nên đương nhiên không muốn để cho Ninh gia chúng tôi phải gánh hết toàn bộ tài chính!
Mà Lục gia chính là một kho vàng khổng lồ, một khi đắc thủ rồi thì có thể tuỳ ý sử dụng.”
Tô Cẩm lắc đầu, khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo tràn đầy vẻ không đồng ý: “Thật đáng buồn, chẳng qua chỉ là một con cờ thôi mà lại còn cảm thấy mình rất quan trọng nữa?”
Tô Cẩm nhìn lướt qua sân Ninh gia: “Tôi đoán là vị sứ giả mà ông nhắc tới kia đã từ bỏ Ninh gia rồi.”
“Không đâu, sứ giả không hề từ bỏ tôi, ngài ấy sẽ không bỏ rơi tôi!” Ninh lão gia tử mở miệng phản bác, giọng nói có chút khẩn trương: “Tôi đã cung cấp tài chính cho Thiên Uyên nhiều năm như vậy, đã sớm hoà cùng một thể với Thiên Uyên rồi, bọn họ sẽ không bỏ rơi tôi. Tôi cảnh cáo cô, cô không được nói hươu nói vượn.”
Cảm xúc Ninh lão gia thử dần trở nên không ổn định.
Tô Cẩm nói thẳng: “Lúc tôi bước vào Ninh gia đã nhận thấy toàn bộ trận pháp của Ninh gia đã bị loại bỏ rồi. Ngoài ra, không còn bất kỳ khí tức nào có liên quan đến Thiên Uyên ở đây nữa cả.
Lão gia tử, ông đã sống nhiều năm như vậy rồi, chẳng lẽ thấy đây chính là vị sứ giả kia đang giúp ông sao?
Đây rõ ràng là …đã bỏ rơi Ninh gia các người rồi! Không muốn có bất cứ quan hệ nào với Ninh gia nữa…Bọn họ sợ tôi sẽ thuận theo manh mối ở chỗ ông để lần ra dấu vết bọn họ để lại!”
Cho nên mới cắt đứt sạch sẽ với Ninh gia, không để lại một dấu vết dư thừa nào!
Cảm xúc Ninh lão gia tử sụp đổ…trực tiếp ngất xỉu.